Daniel T. - SỐ MỘT (hmg)

Yeah
Bài này viết dành cho những đứa trẻ xuất chúng, nhưng đang bị những kỳ vọng to lớn đè nghiến ngọn lửa đam mê ở trong tim họ
Đây là câu chuyện của tôi... mong các bạn nhận ra các bạn không hề một mình

Năm 15 tuổi, mặc quần đùi vào phòng thi
Bị giám thị chặn ngoài cửa, bị chụp ảnh cho lên báo
Bao năm trời, tao dốc sức học để được đỗ chuyên
Để rồi ấn tượng đầu mọi người về tao: "một thằng ngông láo"

Năm 16 tuổi, lần biết yêu rồi tan vỡ đầu tiên
Tao về cày nát thi đội tuyển, khỏi lo nghĩ chuyện cầu duyên
Năm 17 tuổi, được cái giải lấy làm công nhận
Tao không để cái tên của tao, dễ bay khỏi không phận

Năm 18 tuổi, tao lại mặc quần đùi đến phòng thi
Dẫn thằng bạn tao vào, xong tao ra đầu đường ăn tào phớ
Đầu năm đó, tên tao được đưa lên tầm châu lục
Ngang những đứa giỏi nhất đất Việt, tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ

Tao đã nghĩ ngây thơ, nghĩ mình tự chọn được con đường
Cho phép mình bay bổng, không chịu đồng hành cùng số đông
Hồi ở Hoàng Minh Giám, tao được chăm cứ như số một
Lôi đôi chân ướt bước ra đời, tao lại trở về số không

Nhưng mà, nhưng mà tất cả chỉ là quá khứ
Ai mà, ai mà chẳng muốn sống được hai chữ "Giá như"
Giá như rằng, tao sinh ra đã hoàn hảo
Giá như rằng, tao nghỉ ngơi thoải mái cũng không sao

Giá như rằng, tao có tiền mà chẳng cần cố gắng
Để tao đỡ căng thẳng, còn dành sức đi làm thơ
Giá như rằng, tao sẽ được mãi mãi làm số một
Chứ không cần, phải cứ ngồi ôm gối rồi nằm mơ

Năm 20, đứng giữa ngã ba đường tao lạc lối
40 tiếng đốt sức một tuần, vẫn để cuối tháng ôm bụng đói
Tao chỉ còn làm, vì công việc đấy tao vẫn giỏi
Và ai ai cũng bảo, ngành nghề này cũng kiếm được tương đối

Năm 21, tao nghỉ công việc chính một thời gian
Rúc đầu vào âm nhạc, ngồi dọn dẹp cho sạch những lời than
Dẫu biết rằng, lông bông thế sẽ dễ bị trời phạt
Nhưng như những lần buồn trước đây, tao lại trở về tìm đến rap

Tao tìm đến rap, như được tìm đến một thứ thuốc phiện
Ở một vũ trụ khác, tao đang lên sân khấu để kể chuyện
Tự dặn lòng, có ý tưởng gì thì hãy triển đi
Đây là vùng sáng tạo, không cứng nhắc như hồi nghĩ điểm thi

Nhờ nghệ thuật, tao học được lối sống có mục đích
Hiểu được thêm về bản thân mình, đỡ phải tốn thời gian giải thích
Chậm lại chút, và chỉ tập trung những chuyện quan trọng
Giữ cho thứ năng lượng trong tim được bảo toàn và lan rộng

Sự xuất chúng như một con dao hai lưỡi
Nó cho người sở hữu những động lực và kỳ vọng
Để rồi khi động lực cạn dần
Thì những sự kỳ vọng sẽ lại đốt cháy những giọt xăng cuối cùng
Ở trong tâm trí họ

Nhưng mà, nhưng mà tất cả chỉ là quá khứ
Ai mà, ai mà chẳng muốn sống được hai chữ "Giá như"
Giá như rằng, tao sinh ra đã hoàn hảo
Giá như rằng, tao nghỉ ngơi thoải mái cũng không sao

Giá như rằng, tao có tiền mà chẳng cần cố gắng
Để tao đỡ căng thẳng, còn dành sức đi làm thơ
Giá như rằng, tao sẽ được mãi mãi làm số một
Chứ không cần, phải cứ ngồi ôm gối rồi nằm mơ

Và bài này
(Nhưng mà, nhưng mà tất cả chỉ là quá khứ)
Xin được nhắc lại
(Ai mà, ai mà chẳng muốn sống được hai chữ "Giá như")
Là không truyền cảm hứng cho các bạn mặc quần đùi vào phòng thi nhe
(Giá như rằng, tao sinh ra đã hoàn hảo)
(Giá như rằng, tao nghỉ ngơi thoải mái cũng không sao)
Mong các bạn biết thương, và bớt đặt kỳ vọng lên bản thân
(Giá như rằng, tao có tiền mà chẳng cần cố gắng)
(Để tao đỡ căng thẳng, còn dành sức đi làm thơ)
Bớt so sánh cả với người khác nữa
(Giá như rằng, tao sẽ được mãi mãi làm số một)
Hãy vững bước trên hành trình riêng của mình!
(Chứ không cần, phải cứ ngồi ôm gối rồi nằm mơ)
DanielT đang ngồi chill nè, ay

Written by:
Dung To

Publisher:
Lyrics © O/B/O DistroKid

Lyrics powered by Lyric Find

Daniel T.

Daniel T.

View Profile